Chửi rủa - đó không phải là một giải pháp Khi con cái không tuân lời, bị điểm kém hay tiếp thu chậm, cha mẹ thường hay chửi mắng chỉ trích con mình thậm tệ. "Con gì lì lợm như trâu"; "Cái đồ gì mà ngu si đần độn"; "Mày cứ thế này thì sau này chả làm được tích sự gì!". Ðó là một cách dạy con rất tiêu cực.
Ðứa trẻ không những không khá hơn mà còn tỏ ra sợ sệt, tự ti với bản thân, hoặc "trơ trơ như gỗ đá" với những lời chửi mắng đó. Trong một cuộc khảo sát về cách cư xử của cha mẹ đối với con cái của 85 cặp vợ chồng cho thấy cha mẹ rất hay bực bội và chửi rủa với những đứa trẻ trong độ tuổi từ 10-15. Các nhà xã hội học cho rằng, thay vì quở trách con gái vì nó hay lặp lại những lỗi lầm trong học tập, thì hãy hỏi lý do tại sao bé phạm lỗi. (Có thể lý do bé đưa ra sẽ làm bạn bất ngờ. Ví dụ, con gái bạn sẽ nói rằng nó viết chính tả hay bị sai vì cô giáo của nó người Huế, mỗi khi cô đọc bài, có những từ nó nghe không ra thì làm sao viết đúng cho được!). Khi chúng đã "thú tội" rồi, bạn hãy phân tích cho chúng biết những lỗi lầm như vậy thì sẽ gây ra hậu quả như thế nào. Như vậy, chúng sẽ ý thức được những điều sai, lẽ phải và cách để sửa chữa sai lầm. ( Theo Chametainang ) |