Giáo dục mầm non
   Tôi đi làm cô nuôi dạy trẻ
 

Vào giờ ăn, mỗi cô có khi phải đút cho 3 - 4 bé ăn một lúc
Một buổi sáng, tôi gọi điện cho chị Trần Thị Ngọc Lan - Hiệu trưởng Trường Mầm non 20-10, Q.1 và nói: "Chị có thể sắp xếp cho em vào dạy ở trường một ngày để hiểu về công việc của giáo viên mầm non được không?". Chị cười, trả lời: "Ừ, cho em dạy cả tuần luôn. Như vậy mới thấm"...

Vào nghề...
Khoảng 6 giờ 15, tôi dắt xe ra khỏi nhà để có mặt ở Trường Mầm non 20-10 vào lúc 7 giờ kém 15. Cũng như tất cả những giáo viên khác, tôi phải quét dọn và thông thoáng lớp học.

"Cô ơi, con chào cô"... Tôi vừa kịp dừng tay thì cũng là lúc các bé lần lượt được cha mẹ đưa vào lớp. Lớp có 37 cháu mà chỉ có 2 giáo viên nên mỗi cô phải "gánh" gần 20 bé. Đối với các bé đã gắn bó với trường lớp từ 4-5 tháng đến 1 năm thì mỗi ngày đến trường thật sự là một ngày vui. Nhưng ngược lại, với những bé mới đi học được 1-2 tháng, nhất là những bé mới vào lớp được vài ngày thì mỗi ngày đến trường là một ngày "vật lộn" giữa cô và trò.

Hôm nay là ngày đầu tiên bé Minh Thư đi học. Vừa giao bé cho tôi, chị Phương Minh vừa nói: "Năm ngoái, lúc đó bé 2 tuổi, tôi đã gửi bé vào trường mầm non gần nhà. Đi học được 3 ngày, bé nhất định không chịu đi nữa. Cứ đến giờ chuẩn bị đi học là bé khóc, nản quá chúng tôi đành phải cho ở nhà. Năm nay, lúc đầu cho bé học ở trường mầm non bên P.Phạm Ngũ Lão, nhưng cũng chỉ được 2 ngày là bé không chịu đi. Sau đó chúng tôi phải cho bé ở nhà gần hai tháng, nay xin vào đây. Trăm sự nhờ cô giáo...". Chị Phương Minh vừa quay lưng bước đi là bé Minh Thư òa khóc. Thấy chị Phương Minh ngoái lại, đồng nghiệp của tôi nói: "Chị cứ đi đi, để cháu cho chúng tôi". Sau đó tôi và đồng nghiệp phải thay nhau nghĩ ra đủ trò để bé Minh Thư không khóc. Có những lúc bé đang chơi vui vẻ với bạn, bỗng dưng nhớ đến mẹ thế là lại bật khóc...

Hơn 10 giờ, tôi bước vào lớp Gấu bông 3 - Trường Mầm non Bến Thành, Q.1. Lúc này đang là giờ ăn, hầu hết các bé đều ngồi nghiêm chỉnh vào bàn ăn. Nhưng cũng có một vài bé nước mắt ngắn, nước mắt dài ngóng nhìn ra cửa... chờ đợi. Nhìn thấy tôi mặc đồ không giống cô giáo, bé Huy đang khóc bỗng nín ngay. Tôi đi đâu, bé lẽo đẽo bước theo đó cứ như hình với bóng. Đến khi tôi bước sang lớp Gấu bông 1 thì bé khóc nức nở. Chị Tôn Nữ Kim Anh - Hiệu trưởng nhà trường thốt lên: "Trời đất, đáng lý chị không nên cho em vào lớp Gấu vào giờ này. Vì cứ nhìn thấy ai mặc đồ không giống cô giáo là các bé tưởng ba, mẹ tới đón về. Nên nếu không được về các bé sẽ khóc, nhất là những bé mới đi học"...

Tại lớp Gấu 1, lớp có hơn 40 bé được chia làm nhiều nhóm. Một nhóm thì ngồi chơi, nhóm khác được cô giáo thay quần áo, nhóm nữa thì ăn. Đặc biệt có một nhóm đang... ngồi bô. Một giáo viên nói: "Ở trường mầm non là vậy đó. Giáo viên cứ phải xoay như chong chóng, vừa đút cho bé này ăn, vừa phải trông bé kia... ị".

Từ nỗi buồn...
Năm 2008, khi đã có kinh nghiệm 2 năm trong nghề nuôi dạy trẻ, Đặng Thị Thủy - giáo viên Trường Mầm non Bến Thành, Q.1 tiếp nhận một học sinh vô cùng đặc biệt - đó là bé V.L. Nếu chỉ nhìn hình thức bên ngoài thì ai cũng thích bé, bởi V.L trắng trẻo và rất khôi ngô. Thế nhưng mười ngày như một, vào lớp bé không chơi với ai, cô giáo hỏi cũng không thèm trả lời. "Hơn một tuần quan sát bé, tôi thấy hình như bé bị bệnh tự kỷ nên nói phụ huynh đưa bé đi khám. Kết quả, bé mắc chứng bệnh tự kỷ. Và theo yêu cầu của bác sĩ, thỉnh thoảng bé phải đi tái khám. Lần nào cũng vậy, cứ đi tái khám về là bé sợ người và ánh sáng. Vào lớp thấy cô giáo và các bạn là bé chui vào một góc để ngồi, thấy ánh sáng thì bé lấy tay che mắt lại. Nhìn thấy bé như vậy, chúng tôi rầu lắm. Song, không thể bỏ bé được. Tôi dành nhiều thời gian cho bé hơn, trò chuyện và chơi với bé. Hết học kỳ I, khi cô giáo hỏi thì bé đã biết cười thay vì im lặng như trước đây. Hết năm học, bé nhận biết được ai là cô giáo", Thủy kể lại.

Một giáo viên ở Trường Mầm non 12, Q.Tân Bình cũng cho biết, lớp có gần 50 cháu nhưng chỉ có 2 giáo viên nên chuyện các cháu cào cấu, thậm chí cắn nhau cũng là chuyện khó tránh khỏi. Một lần, bé Trang bị bạn xô té xuống đất gãy tay. Lúc ấy, chị đã gọi điện báo với phụ huynh, còn bản thân thì đưa bé tới bệnh viện. Sau khi bó bột cho bé, bác sĩ nói: "Bé còn nhỏ nên xương dễ gãy, tuy vậy cũng dễ lành", nghe vậy chị thấy nhẹ cả người. Thế nhưng phụ huynh của bé thì không buông tha. Mẹ bé cứ sa sả vào mặt chị rằng làm cô giáo mà không có trách nhiệm, không có tình thương...

Chị Thanh Vân - giáo viên mầm non trên địa bàn Q.5 kể về một kỷ niệm mà suốt đời chị cũng không quên. Năm đó, chị chủ nhiệm lớp Chồi 3. Trong lớp có bé Quang rất nghịch, bé thường xuyên giành đồ chơi với các bạn, nếu bạn không đưa thì dùng vũ lực. Giờ ăn, bé lấy muỗng múc thức ăn của bạn đổ xuống đất. "Một lần bực quá, tôi đã phát vào mông bé một cái. Sáng hôm sau, vừa gặp tôi phụ huynh của bé nói ngay: "Cô à, mẹ cháu đang ở tù, còn tôi mới ra tù nên việc chăm sóc cháu trông cậy vào cô. Nếu cháu hư, cô cứ đánh"...". Từ giọng nói của vị phụ huynh này, tôi thấy được sự hăm dọa. Đến bây giờ nghĩ lại vẫn còn run...", chị Thanh Vân cho biết.

... đến niềm vui
Những ngày đi thực tập ở trường mầm non, Thủy - giáo viên Trường Mầm non Bến Thành được nghe các "tiền bối" kể về những tai nạn có thể xảy ra bất kỳ lúc nào đối với trẻ... Các "tiền bối" kể rằng: Có phụ huynh đưa con (3 tuổi) vào lớp nhưng không giao tận tay cho cô giáo. Còn cô giáo thì mải lo dỗ dành các bé đang khóc trong lớp. Thế là bé này đi thẳng vào nhà vệ sinh, tại đây bé bị trượt chân và té úp mặt vào bồn cầu. Một bé khác có thói quen không ngủ trưa, trong khi các bạn nằm ngủ thì bé cứ lang thang đi hết chỗ này đến chỗ khác. Một hôm, trong lúc cô giáo đang ru các bạn khác ngủ thì bé lẻn ra ngoài và tự mình đi xuống cầu thang. Sau đó bé bị té và tử vong...

"Nghe các chị đi trước kể, tôi vô cùng lo sợ. Tôi không biết có thể tiếp tục con đường mà mình đã chọn. Nhưng khi đi làm, được chơi đùa với các bé, nhìn các bé tự múc ăn, tự mặc quần áo, tôi thấy vui lắm. Những niềm vui nho nhỏ này đã giúp tôi thêm yêu nghề", Thủy tâm sự.

Sau gần 30 năm gắn bó với nghề nuôi dạy trẻ, niềm vui lớn nhất của chị Lâm Kim Hoàng - Hiệu trưởng Trường Mầm non Bé Ngoan, Q.1 là: "Đến 10, 11 giờ đêm mà không thấy phụ huynh nào gọi điện là vui lắm rồi. Làm ở trường mầm non, nhiệm vụ quan trọng nhất là đảm bảo an toàn cho trẻ. Chỉ cần một sơ suất nhỏ thôi là có thể xảy ra tai nạn với trẻ. Trường thì đông cháu. Bởi vậy đêm nào không nhận được điện thoại mắng vốn của phụ huynh là đêm đó ngủ ngon"...

Còn chị Nguyễn Thị Kim Dung - Hiệu trưởng Trường Mầm non 19-5 lại có một niềm vui khác. Niềm vui của chị là mỗi ngày đến trường được các bé lớp cơm nát gọi một tiếng: "Dung". Sau những giờ căng thẳng bù đầu với công việc của một nhà quản lý, chị thường xuống lớp cơm nát để chơi đùa với các bé. Thấy chị xuất hiện, nhiều bé hét lên sung sướng: "Dung", bé nào nói rành hơn thì gọi được hai tiếng: "Dung ơi"... Tại đây, bao mệt nhọc của chị bỗng tan biến.

Với mức lương "hẻo" nhất trong ngành giáo dục, lại chưa được sự quan tâm của xã hội cũng như thiếu sự kính trọng của phụ huynh nhưng các cô giáo mầm non vẫn bám trường, bám lớp. Bởi, với các cô những khó khăn nói trên đều trở nên bình thường trước những đôi mắt to tròn, những nụ cười chúm chím của các bé...

Theo Báo Giáo Dục

 In Trang này     Email Trang này Chia sẻ lên Facebook

Bình luận:


guest

Ai Hiểu
Ngày gửi: 11/23/2009 8:52:55 PM

- Vấn đề này nói mãi, nhưng ai quan tâm khi chưa có một vụ chấn động nào xảy ra. Cũng giống như chuyện gió thổi mây bay thôi.


guest
Yêu lắm chứ _ trẻ con!
Ngày gửi: 11/24/2009 9:58:31 PM


Tôi vào nghề chưa được 2 năm, thật sự rất yêu trẻ nên cũng mến nghề... Nhưng tận dáy lòng là tôi vẫn muốn bỏ nghề (lâu lắm cũng hết năm nay) thật sự nghề này thật vất vả, nếu so với đồng lương công chức bây giờ và vài chế độ (sau này XH đã có quan tâm: trợ cấp, $$ thêm giờ, lương phụ trội gì gì đó...) thì cũng gọi là sống ổn. Nhưng XH và cấp lãnh đạo hãy giảm bớt công việc cho chúng tôi, hãy giảm bớt những áp lực những căng thẳng mà hòa vào chúng tôi, đồng cảm với chúng tôi thì còn gì bằng: như có thêm bảo mẫu 1 lớp/ 1BM hay 2 lớp/ 1BM, hoặc giảm bớt sổ sách hay các công việc vặt vãnh phải mang về nhà (như làm đồ chơi, lên tiết dự giờ đột xuất _ tôi thấy việc này giống như ko tôn trọng hay tin tưởng GV 1 chút nào... Trẻ còn nhỏ mà, sao lại bắt trẻ nhồi nhét, đòi trẻ có nếp, chủ động mà muốn trẻ ko ồn, ngoan theo kiểu người lớn...) nhưng trong 1 cuộc họp, bạn có chắc người ta yên lặng hết dù người lớn đã có ý thức... đt vẫn reo ầm ĩ, họp xong có ai biết cất dọn ghế?... Tôi đã GD trẻ rất nhiều, nhưng các tấm gương trẻ thấy đều phản với GD của tôi, như muốn trẻ gặp người lớn(cô) chào, mà lúc trẻ chào có mấy ai chào lại trẻ (nếu bạn là trẻ, bạn nghĩ sao? lúc đó tôi nhột lắm _ cả khi BGH cũng vậy, nhiều khi mắc nói hay trao đổi chuyện gì, trẻ chào có đếm xỉa đâu, vậy mà khi gặp trẻ không chào thì quay sang nói cô không GD trẻ lễ giáo, Xem ra 9 người 10 ý, ai nói gì cũng được, miễn bạn là nhà quản lý, là lãnh đạo, là cấp trên...



guest

Chuyện cũ - hành động chưa mới.
Ngày gửi: 11/26/2009 12:36:05 PM

Tôi là giáo viên mầm non đã 4 năm. 4 năm đủ cho tôi nếm trải tất cả những công việc vất vả, cực khổ, và đắng cay của nghề giáo viên mầm non. Vấn đề của giáo viên mầm non đã là chuyện xưa như trái đất mà ai cũng biết. Ở các nước khác trên thế giới lương giáo viên là hình tam giác có góc nhọn hướng lên trên nghĩa là phần lớn nhất của hình tam giác là biểu thị cho mức lương giáo viên mầm non rồi đến gvtieu hoc , ....đại học là thấp nhất. Còn nước ta, mức lương giáo viên lại là hình tam giác ngược lại nghĩa là lương giáo viên mầm non là thấp nhất( trong khi đó giáo viên cấp bậc khác còn có thể kiếm thêm các khoản khác từ việc dạy thêm ) Còn chúng tôi quần quật cả ngày cũng đâu ai học thêm về mầm non. Tôi rất mến trẻ con, tôi yêu những ánh mắt ngây ngô, những đôi mắt to tròn ngơ ngác khi nhìn tôi nhưng với bộn bề cuộc sống cộng với áp lực của công việc đôi khi tôi đã to tiếng quát học trò nghĩ lại tôi cảm thấy hổ thẹn và cảm thấy như một kẻ tội đồ với những đứa con thân yêu của tôi.


guest
Tôi rất tôn trọng cô giáo mầm non
Ngày gửi: 11/27/2009 12:37:56 PM


Tôi là một phụ huynh có con gái 3 tuổi đang đến lớp mầm non hàng ngày. Thực lòng, Tôi rất cảm ơn các cô giáo mầm non. Nghề nghiệp của các chị thực sự là vất vả, phải có lòng yêu thương trẻ lắm thì các chị mới tiếp tục công việc như vậy. Nếu so sánh giữa sự vất vả và thu nhập của một cô giáo mầm non và một người làm công việc khác ( ví dụ như tôi làm kế toán) thì mới thấy là các chị quả là đang làm một nghề cao quý. Con gái Tôi hàng ngày đến lớp được các cô chăm sóc, dạy dỗ rất tốt. Mong sao xã hội quan tâm hơn đến đời sống của các chị. Bản thân tôi thực lòng rất muốn có thêm bồi dưỡng cho các chị hàng tháng nhưng đã bị các chị từ chối, có thể việc làm của tôi đã xúc phạm nghề nghiệp của các chị, nhưng mong các chị hiểu rằng, từ đáy lòng, tôi rất cảm ơn các chị.
Chúc các chị luôn mạnh khoẻ, hạnh phúc.




guest

Kỷ niệm về trường Mầm Non einsteins
Ngày gửi: 12/10/2009 8:32:01 AM

Tôi tốt nghiệp sư phạm Văn, vì thất nghiệp với lại yêu thích trẻ con nên tôi xin vào làm trong trương mầm non. Tôi chỉ làm có hơn một tháng ở trường, các cô giáo va các cháu rất quý tôi, tôi cũng rất quý mọi người. Tôi nghĩ việc ở đó chuyển lên trường gần nhà hơn.
Ra đi rồi tôi rất nhớ các cô. Hơn nữa tôi rất nhớ các cháu. Nếu ai đã gắn bó với ngôi trường nào thì hãy tiếp tục nhé nếu họ có quan tâm tốt tới mình nữa. Nhiều lúc nhớ tới các cháu tôi muôn đến chơi lắm, nhưng không có thời gian. Đặc biệt là tôi nhớ bé bộp lắm. Vì bé lười ăn nên nhiệm vụ của tôi là cho bé ăn mà. Bé đáng yêu và có nhưng câu hỏi rất ngây thơ nữa. Nếu có thời gian qua định công nhất định tôi sẽ ghé vào thăm mọi người va các bé.
Tôi yêu và nhớ các bé nhiều!



guest
Ước mơ!!!!!
Ngày gửi: 12/13/2009 9:44:59 PM


Ước mơ được làm một GVMN đã đưa tôi đến với nghề này, mọi hoài bão, mơ mộng của tôi về nó đã dần mai một đi. Vào nghề mới được 3 năm nhưng chưa ngày nào tôi không muốn bỏ nghề. Không phải tôi không còn tâm huyết với nghề mà do các chính saach1, nghị định cũng như các lãnh đạo cấp lãnh đạo đã làm cho GVMN không phải chỉ mình tôi muốn bỏ nghề. Công việc thì nhiều, có thể nói là quá nhiều. Vậy mà quyền lợi, sự tôn trọng, sự quan tâm không hề có. Số cháu trên một lớp thì quá đông, hồ sơ, sổ sách ngày một nhiều, thăm lớp, dự giờ thì liên miên. Ngày đi dạy mệt nhưng tối về còn thức tới 11 - 12h soạn giáo án, làm đồ chơi? Kêu nhiều thì bảo chúng tôi hay đòi hỏi, nhưng ước gì có phép nhiệm màu biến các cấp lãnh đạo là GVMN một ngày thôi, các nhà lãnh đạo sẽ hiểu phần nào vì sao ngày càng nhiều GVMN bỏ nghề.



guest

Làm GVMN ? Khó lắm , không dễ đâu !
Ngày gửi: 12/25/2009 4:23:04 PM

Từ khi còn học phổ thông tôi đã rất thích làm cô giáo và nhất là cô giáo mầm non. Tôi thường mơ ước hàng ngày mình được chăm sóc,vỗ về những thiên thần bé nhỏ. Và tôi đã thực hiện được ước mơ của mình .Bây giờ thì tôi đã làm cô giáo được 6 năm. Qua 6 năm làm cô giáo mầm non,tôi đã trải qua không biết bao nhiêu chuyện vui buồn,đôi khi nản chí tôi đã từng muốn bỏ nghề,bỏ đi niềm mơ ước mà khi xưa tôi từng ấp ủ. Yêu biết bao những ánh mắt ngây thơ và những giọng nói ngọng ngịu nhiều lúc làm cô cười ra nước mắt. Nhưng phía sau những nụ cười đó ,nhiều đêm tôi phải thức trắng vì những câu trách móc vô tình của phụ huynh và áp lực của các nhà lãnh đạo. Phải yêu nghề lắm tôi mới trụ nổi tới ngày hôm nay. Và vì như vậy,hôm nay tôi mới còn được ôm ấp,vỗ về những thiên thần bé bỏng của tôi...


Nhận xét của bạn:

Tiêu đề:
Nội dung:


Các bài đã đăng :
 Giáo viên khốn khổ vì bị giữ bằng gốc (20/11)
 Bức tranh đời sống giáo viên mầm non (18/11)
 Mẫu giáo lớn của Mỹ cũng dạy học trước ( phần 2 ) (17/11)
 Quan sát người Mỹ dạy 'mẫu giáo lớn' ( phần 1 ) (16/11)
 Hải Phòng: Nhiều trường mầm non “nợ chuẩn” (14/11)
 Giáo viên bậc mầm non quá tải giờ làm (12/11)
 Trường mầm non đang bị “xà xẻo” (11/11)
 Coi trọng chất lượng giáo dục mầm non (10/11)
 Giáo dục mầm non tại ĐBSCL: Trăm bề thiếu thốn (9/11)
 Bảo hiểm xã hội cho giáo viên mầm non bị… quên (4/11)
Đăng nhập:
Mật khẩu:
Đăng kí tài khoản
nhac thieu nhi truyen thieu nhi
giáo án mầm non kheo tay



Truy cập:
http://www.mamnon.com
Công Ty Cổ Phần Mạng Trực Tuyến VietSin
Trung Tâm CNTT Giáo Dục Mầm Non
QTSC Building 3, Công viên Phần mềm Quang Trung, P. Tân Chánh Hiệp, Q.12, Tp. Hồ Chí Minh
Điện thoại: (028).37150256
Số giấy phép: 62/GP-BC, cấp ngày: 09/02/2007. ® Ghi rõ nguồn "mamnon.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này. Mamnon Portal 5.0 - Bản quyền của công ty Vsionglobal
Số GCNĐKKD: 0303148799, Ngày cấp 19/12/2003 do Sở kế hoạch và đầu tư Tp. Hồ Chí Minh cấp. Email: mamnon@vsionglobal.com
code vyng magicbox 120x600 bjn ph?i