Ếch Xanh và Cá con Câu chuyện này xảy ra ở hồ nước cạnh bìa rừng. Nòng Nọc và Cá con tung tăng bơi lội giữa đám rong. Đó là một đôi bạn thân không khi nào xa nhau. Nhưng vào một buổi sáng, Nòng Nọc bỗng nhận thấy đêm qua, đã có một đôi chân nhỏ bé mọc ra trên mình. - Bạn biết không? Tớ là Ếch. – Nòng Nọc tự hào bảo bạn. - Tại sao bạn lại là Ếch? Mới tối qua, bạn vẫn còn là một chú Cá con như tôi thôi mà! – Cá con ngạc nhiên nói. Trong mấy tuần sau, cái đuôi của Nòng Nọc cứ bé dần, bé dần, và lại thêm một đôi chân tí hon nữa mọc ra ở phía trước. Cuối cùng, Nòng Nọc biến hẳn thành một chú Ếch Xanh. Ếch rời bỏ hồ nước trèo lên đất liền. Cá con cũng đã lớn lên nhiều. Nhiều lúc Cá tự hỏi: “Không hiểu bạn Ếch của mình đi đâu mất nhỉ?”. Thế nhưng, ngày nối ngày trôi qua, rồi nhiều tuần lễ trôi qua mà Ếch Xanh vẫn không trở lại. Bỗng một hôm Ếch Xanh vui vẻ lao mình xuống hồ. Cá mừng quýnh vội hỏi: - Thế vừa qua bạn bỏ đi đâu đấy? - Mình đi khắp đó đây và đã tìm ra thế giới. Mình đã thấy biết bao điều kì lạ - Ếch Xanh trả lời. Thế rồi Ếch Xanh say sưa kể chuyện: - Mình đã thấy rất nhiều chim. Chúng có cánh, có hai chân và còn có lông nữa, thôi thì đủ màu sắc! Cá tưởng tượng như đang có vô số chim bay lượn trước mắt con nào cũng giống hệt như một con cá có đủ lông cánh lông đuôi. Cá lại háo hức nói tiếp: - Thế bạn còn thấy gì nữa? Ếch Xanh kể tiếp: - Mình còn thấy cả bò cái! Bò có bốn chân, trên đầu có sừng. Bò ăn cỏ, dưới bụng còn mang thêm cái “túi” màu hồng chứa đầy sữa. - Mình còn thấy cả con người nữa. - Cứ thế Ếch Xanh say sưa kể chuyện mãi cho đến khi đêm về trên hồ nước. Còn Cá thì chất chứa vào đầu vô số chuyện tuyệt vời nên cứ thao thức không sao ngủ được: “Ước gì mình cũng nhảy nhót để được đi đây đi đó mà tìm ra thế giới kì lạ kia”. Ếch Xanh lại nhảy lên bờ đi tiếp, còn Cá thì vẫn ở lại dưới hồ nước và mơ tới chim bay, tới bò gặm cỏ ngoài đồng và tới con người. Cuối cùng, Cá quyết định rời bỏ hồ nước, đi chu du thiên hạ. Cá quẫy mạnh một cái để vọt lên khỏi mặt nước. Cá rơi đánh “bịch” một cái trên đám cỏ khô và nóng. Cá nằm ở đó và không thở được. Cá rên rỉ một cách yếu ớt: “Cứu tôi với! Ai cứu tôi với!”. May mà Ếch Xanh lại đứng ở gần đó nên vội nhảy tới rồi lấy sức đẩy Cá xuống nước. Trở về hồ nước, Cá lại cảm thấy thật thoải mái, nhẹ nhàng và cũng như trước, chỉ cần quẫy đuôi một cái là có thể tung tăng bơi lội theo mọi hướng. Đám rong và cây cỏ trong nước bồng bềnh như đang múa lượn dưới ánh sáng của Mặt Trời sắp lặn, Thế giới kì ảo ở dưới nước cũng thật đẹp. Cá mỉm cười với Ếch Xanh đang ngồi chễm chệ trên một chiếc lá sen và vui vẻ nói: - Bạn Ếch ạ, bạn nói đúng. Cá là Cá, Ếch là Ếch! Nguyễn Minh Hồng
|