Có một người chuyên đi bán mũ rong trong thị trấn. Bác đội rất nhiều mũ trên đầu: có chiếc màu xanh, có chiếc màu vàng, có chiếc màu đỏ. Bác vừa đi vừa rao: Bác đi rao bán mũ khắp thị trấn mà vẫn không có ai mua. Bác nghĩ thầm: Đường lên bản còn rất xa nên bác phải nghỉ chân dưới một gốc cây to. Bác đặt chồng mũ xuống đất rồi ngủ thiếp đi. Lúc tỉnh dậy, bác không thấy chồng mũ đâu cả. Bác quay sang bên phải: Không thấy mũ. Bắc ngoảnh sang bên trái: không thấy mũ. Bác nhìn phái trước, quay lại phía sau cũng không thấy mũ. Cuối cùng, bác ngẩng đầu nhìn lên cây… Bác thấy chín con khỉ ngồi vắt vẻo trên các cành cây, mỗi con đều đội một chiếc mũ. Bác chỉ tay vào chiếc mũ đang đội trên đầu và nói: – Này các chú khỉ! Hãy trả lại mũ cho ta! Những chú khỉ cũng chỉ tay lên mũ trên đầu và kêu: “Suỳ! Suỳ! Suỳ!” – Lũ khỉ kia! Trả mũ cho ta ngay! Lũ khỉ vẫn nhâng nháo, bắt chước các động tác của bác bán mũ và kêu càng to hơn: “Suỳ! Suỳ! Suỳ!”. Bực quá, bác cầm chiếc mũ đang đội trên đầu và ném xuống đất. Lạ thay, các chú khỉ đều nhấc mũ ra khỏi đầu và cũng ném xuống đất. Cả 9 chiếc mũ đã rơi xuống đất. Bác bán mũ nhặt từng chiếc và lại xếp thành chồng mũ như cũ. Bác đội chồng mũ lên đầu rồi lại tiếp tục đi vào các bản làng rao bán: – Mũ đây! Mũ đẹp đây! Có ai mua không? PHẠM THỊ SỬU – ĐẶNG THU QUỲNH
(Phỏng theo truyện nước ngoài) |