Thơ; Con trâu
Mình trần mưa nắng Quanh năm cần cù Suốt ngày lội ruộng Cày xong lại bừa Làm bao nhiêu vụ Lúa đồng vàng ươm Phần nguời hạt thóc Mình chì nhai rơm Suốt đời im lặng Chẳng nói gì hơn Chỉ cần hai tiếng “Nghé ọ!” gọi con Thanh Thản