Thơ : Con vện (Chủ điểm : Thế giới động vật) Con vện Mỗi khi nó chạy Cái đuôi cong lên Đuôi như bánh lái Định hướng cho thuyền Rời nhà xa ngõ Đuôi quắp dọc đường Đuôi buông ủ rũ Là khi nó buồn Nhưng mà ngộ nhất Là lúc nó vui Chẳng hề nhếch mép Nó cười bằng…đuôi! Nguyễn Hoàng Sơn |