Mèo trắng là một bé mèo rất xinh và cũng rất ngoan. Vì thế bé có rất nhiều bạn. Bạn của Mèo trắng có cả Cún con, Ỉn con, Trống choai, Ngỗng tồ và cả đàn gà con. Nói cho công bằng thì không phải tất cả các bạn khác hay bắt nạt Mèo trắng. Ví như Ỉn con chẳng hạn. Cậu này hiền như đất. Mà cậu ta có bắt nạt cũng không đuổi kịp Mèo trắng. Hay như Trống choai, thì cũng chỉ xù lông cổ thôi.
Chỉ có Ngỗng tồ là đáng ngại. Cậu ta mà nổi khủng lên thì Mèo trắng bị mổ đau lắm. Lại Cún con nữa, nếu Mèo trắng vô ý làm các vuốt sắc xước phải Cún con, thì ngay lập tức bị cắn vào tai và xách ngược lên.
Còn như đám gà con thì chơi vô tư. Mèo trắng nấp sau đống rơm. Các cô cậu gà con tới mải bới rơm. Mèo con liền nhảy xổ vào giữa đàn, cất tiếng "meo". Các cô cậu gà con vội vùng chạy ré như vịt, kêu "chiêm chiếp" loạn xạ.
Vì thế ...À quên. Mèo trắng còn một cậu bạn nữa cũng màu trắng, chơi với nhau rất thân. Tên cậu ấy là Lông trắng. Bé Lông trắng nấp trong gương, không bao giờ ra ngoài. Lông trắng hiền lắm, vì thế đôi khi không có ai chơi với, Mèo trắng thường vào nhà chơi với bé Lông trắng.
Những lúc như thế, Mèo trắng cùng Lông trắng tập thể dục. Khi thì cả hai bé cùng chơi trốn tìm vui lắm. Mèo trắng trốn ra sau gương, rồi đọc:
- Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám, chín, mười,...Ai chưa xong mặc kệ!
Đọc xong, Mèo trắng chay ra trước gương. Cùng lúc Lông trắng cũng hiện ra và cả hai cùng chỉ vào nhau, reo lên:
- Mô tê!
Một lần Mèo trắng chơi với các bạn gà con. Bé nhảy thế nào mà đè phải một bé gà. Lập tức Mèo trắng bị gà mẹ chạy tới, xù lông cổ, đá cho mấy cú. Mèo trắng nổi khùng, xù lông mép lên, nhưng không dám đánh trả gà mẹ, mà vừa thổi "phì, phì" doạ dẫm vừa chạy về với bé Lông trắng.
Mèo trắng không ngờ bị Lông trắng trong gương xù lông mép lên và cũng thổi "phì, phì" đe doạ. Mèo trắng ức quá, xoè chân trước ra tát Lông trắng một cái. Lông trắng không vừa, cũng xoè bàn chân trước ra tát trả Mèo trắng ngay lập tức.
Mèo trắng bị Lông trắng tát đúng vào bàn chân. Những chiễc vuốt lợi hại suýt vị bong ra. Thế rồi giữa hai cậu bạn thân xảy ra cuộc ẩu đả. Mèo trắng giơ chân cào, thì Lông trắng cũng giơ chân cào trả. Hễ Mèo trắng ghè mồm cắn, Lông trắng cũng cắn đúng như Mèo trắng...
Nhưng Lông trắng không chịu ra khỏi gương. Đánh nhau một hồi, có lúc Mèo trắng bị đau, nhăn mặt kêu "meo". Lông trắng trong gương hình như không đau đớn gì, nhăn mặt, kêu "meo" nhại lại Mèo trắng. Thế mới ức.
Mèo trắng liền chạy đến với mẹ. Bé phụng phịu mách:
- Bạn Lông trắng đánh con!
Mèo mẹ hỏi:
- Bạn Lông trắng nào?
- Trong gương ấy!- Mèo trắng đáp
Mèo mẹ hỏi:
- Tại sao bạn ấy đánh con?
Mèo trắng:
- Tại bạn ấy xù râu mép ra doạ con, nên con tát cho một cái.
Mèo mẹ hỏi:
- Ai xù lông mép doạ trước?
- Con!
Mèo mẹ cười bảo:
- Thế là tại con gây sự trước. Nếu con cười với bạn ấy, thì bạn ấy cười với con ngay. Thôi, đến làm lành với bạn đi.
Mèo trắng nghe lời mẹ, cong đuôi lên tỏ vẻ vui vẻ, nhếch mép cười, chạy đến với Lông trắng trong gương. Vừa đến nơi bé đã thấy Lông trắng cũng cong đuổi lên vui mừng, cười tươi chờ bé. Rồi cả hai cùng reo lên "me...eo"
Theo hanoimilk.com
Nguyễn Quỳnh ( Hoạ Mi)