Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Cô bé 5 tuổi và bữa ăn cho 18.000 người nghèo


Cô bé Phoebe, 5 tuổi, ở thành phố San Francisco, bang California (Mỹ) đã làm nên điều kì diệu, sau khi em thấy một người đàn ông nghèo đang xin ăn trên đường và quyết tâm phải làm một điều gì đó để giúp những người giống ông ta vượt qua cơn đói.

Chiến dịch 1.000 USD
Dù mới 5 tuổi nhưng Phoebe đã có một trái tim chan chứa yêu thương. Lòng tốt của cô bé khiến bố mẹ và những người xung quanh bất ngờ. Sau khi nhìn thấy một người đàn ông cầm tấm bìa xin ăn trên phố, Phoebe luôn tự hỏi và thắc mắc với bố mẹ là tại sao người đàn ông đó lại buồn đến vậy? Tại sao ông ta lại phải xin thức ăn trên đường phố? Mình có thể làm gì để giúp những con người khốn khổ này? Câu hỏi tưởng chừng đơn giản nhưng lại không dễ trả lời.

Trong một lần được bố mẹ đưa đến trường, ý tưởng đột nhiên hiện ra trong đầu cô bé. Với sự gợi ý của bố mẹ, cô bé đã hình thành ý tưởng quyên góp tiền để gửi tới một địa chỉ mà những người nghèo đói có thể tìm đến. Kế hoạch quyên góp tiền gửi tới Ngân hàng thức ăn San Francisco ra đời.

Để bắt đầu "Chiến dịch Ngân hàng thức ăn", Phoebe đã nói chuyện với cô Kathleen Albert, giáo viên của cô bé tại lớp học "With Care Day Care" về những người ăn xin trên đường phố. Phoebe đã đưa ra ý tưởng muốn quyên góp tiền gửi tới Ngân hàng thức ăn ở San Francisco để giúp những người đó. Mục đích của cô bé là sẽ quyên góp được khoảng 1.000 USD trong vòng 2 tháng. Lý do tại sao lại là con số 1.000 USD thì không ai có thể đoán được, bởi Phoebe thậm chí còn chưa phân biệt được mệnh giá các loại tiền trước khi dự án được thực hiện.

Để hoàn thành mục tiêu, Phoebe quyết định thu thập vỏ đồ hộp. Cô bé biết rằng có thể kiếm được tiền bằng cách nhờ bố bán những vỏ đồ hộp vào dịp cuối tuần. Cô giáo Albert cũng cho biết, mặc dù ngay từ đầu cô ủng hộ ý tưởng của Phoebe nhưng cô cũng không thể tưởng tượng được rằng một cô bé mới chỉ 5 tuổi lại có thể kiếm được một khoản tiền lớn như vậy chỉ trong 2 tháng.

Dưới sự hướng dẫn của cô Albert và sự ủng hộ nhiệt tình từ những người bạn cùng lớp, Phoebe đã gửi thư tới 150 gia đình bạn bè, hàng xóm, họ hàng... Kết quả, Phoebe đã nhận được 50 hồi âm. Những người có tấm lòng có thể gửi tới quỹ bất cứ thứ gì mà họ có, từ những vỏ đồ hộp đã dùng hoặc những đồng tiền lẻ mà họ tìm thấy dưới đáy túi của mình.

Phoebe đang đếm số tiền quyên góp được.

Dự án của Phoebe lúc đầu chỉ nhận được những khoản đóng góp nhỏ từ 5 USD, 10 USD, 20 USD nhưng sau đó số tiền được tăng theo cấp số nhân. Tiếng lành đồn xa, số tiền được gửi về hòm thư của lớp học "With Care Day Care" ngày càng nhiều hơn. Phoebe luôn tự mình gửi thư cảm ơn tới từng người đã có lòng hảo tâm mà không quan tâm tới khoản đóng góp đó là lớn hay nhỏ. Cô bé cảm thấy vui vẻ và biết ơn tất cả những người đã gửi tiền giúp đỡ.

Thành công ngoài mong đợi
Cô bé Phoebe không thể hiểu được sự phức tạp của những vấn đề do đói nghèo gây ra trên toàn thế giới. Khi được hỏi vì sao lại quyết tâm thực hiện dự án này, Phoebe ngây thơ nói rằng, khi nhìn thấy những người bị đói, cô bé rất buồn và điều đó thôi thúc bé hành động.

Chỉ sau vài tuần thực hiện chiến dịch, Phoebe đã thu lượm được 4.497 vỏ hộp cũ và khoản tiền hơn 3.736 USD để giúp đỡ những người nghèo. Cuối tháng 6 vừa qua, Phoebe và các bạn của mình tại lớp học "With Care Day Care" đã tổ chức một bữa tiệc tràn ngập bóng bay và trao toàn bộ số tiền này cùng những bộ sưu tập đồ thủ công tự làm như bút chì màu, các ngôi sao rực rỡ, các miếng dán... cho ông Paul Ash, Giám đốc Ngân hàng thức ăn San Francisco. Nhờ lòng tốt, sự quyết tâm và lòng trắc ấn của cô bé 5 tuổi mà gần 18.000 người thiếu ăn ở San Francisco có được một bữa ăn no.

Phoebe đang đếm số tiền quyên góp được.

Hành động của Phoebe và các bạn đã khiến nhiều người lớn bất ngờ và tự hào. Nhiều người khi được nghe câu chuyện về cô bé đã bật khóc và cho biết, họ cũng sẽ nhìn thật kỹ cuộc sống xung quanh mình, sẽ nghĩ nhiều hơn tới những người khác, nghĩ nhiều hơn tới những gì mình có thể làm được để giúp những người xung quanh có được một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Theo Giadinh.net