Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Đâu mất nhiều thời gian


Có thể thấy trẻ con bây giờ không có nhiều thời gian ở bên bố mẹ chúng như ngày xưa, làm gì có thời gian để nói đến chuyện giáo dục giới tính, một chủ đề rất khó nói. Nhưng, tôi lại thấy việc này đâu mất nhiều thời gian, vấn đề chỉ là chúng ta có muốn nói và nói như thế nào mà thôi.


Tôi nghĩ xã hội hiện đại thì cách trình bày vấn đề cũng sẽ hiện đại hơn, nếu không nói trực tiếp được thì chúng ta có thể nói qua sách báo, những nguồn thông tin mà chúng ta cung cấp cho con. Hoặc, mỗi ngày chúng ta chỉ cần bỏ ra mười đến mười lăm phút để trò chuyện với con thì sẽ có cơ hội nói được. Đừng quá quan trọng hóa vấn đề, hãy xem đây là một chuyện bình thường trong cuộc sống. Thỉnh thoảng kể những câu chuyện cho con nghe, hãy nhẹ nhàng và khéo léo lồng vào đó những tình huống để khơi gợi trí tò mò, khuyến khích con bày tỏ quan điểm và suy nghĩ của mình, từ đó chúng ta sẽ đưa ra những nhận xét thích hợp.


Ảnh minh họa. Nguồn: Internet


Cứ như vậy mỗi ngày chúng ta dành ra vài phút nói chuyện với con, có thể đó là những lúc cả nhà ngồi ăn cơm với nhau, hoặc những lúc chúng ta đưa con đến trường, hoặc mỗi ngày chúng ta khuyến khích con dậy sớm vài phút để vận động tay chân, tranh thủ thời gian này mà trò chuyện với con, hỏi con về những việc sẽ diễn ra trong ngày, hãy tạo cho con thói quen tập chia sẻ. Nếu không có điều kiện gặp nhau cũng có thể trò chuyện qua điện thoại, tin nhắn, email, chat...Những điều này sẽ giúp chúng ta gần gũi con hơn và đứa trẻ cũng cảm nhận được sự quan tâm, yêu thương của bố mẹ dành cho chúng, dần dần chúng mới không ngại bộc bạch tâm sự của mình. Đừng phó mặc cho nhà trường và xã hội, vì hơn ai hết, cha mẹ là người gần con nhất, hiểu con nhất và cũng yêu thương con nhiều nhất. Cha mẹ cũng là người chứng kiến sự lớn lên từng ngày của con, là người cảm nhận được sự thay đổi về mặt tâm lý và sinh lý của con nhanh nhất. Nếu cha mẹ không phải là người đưa ra những lời khuyên kịp thời thì sẽ là ai chứ?


Hãy vượt qua sự ngại ngùng của bản thân để gần gũi và cởi mở với con. Nếu chúng ta không đủ kiến thức và kỹ năng để nói những điều đó với con thì hãy học, cái gì không biết thì phải học; làm cha, làm mẹ cũng vậy thôi. Khi chúng ta sinh ra những đứa con thì trách nhiệm đầu tiên và lớn nhất là thuộc về chúng ta, nhà trường và xã hội chỉ là nơi hỗ trợ chúng ta hoàn thành trách nhiệm đó mà thôi.


Theo PN