Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Mảnh vỡ


Chiếc xe chở rác dừng lại trước cửa nhà tôi, người đàn ông nhanh nhẹn xách từng bịch rác bỏ vào thùng xe. Anh dừng lại ngắm nghía bịch rác màu đen, bên ngoài có dán một mảnh giấy lớn với dòng chữ "cẩn thận mảnh vỡ", khẽ mỉm cười, gật đầu cảm ơn.


Chiếc ly rơi vỡ để lại những mảnh thủy tinh sắc lẹm trên nền nhà. Mẹ tôi gom vào bịch nhưng lại không vứt đi khi chưa dán giấy. Bà dặn đi dặn lại các con khi vứt những bịch rác có mảnh vỡ hay vật sắc nhọn, phải dán chữ bên ngoài để người gom rác biết. Cái nghề thu gom rác đã theo mẹ tôi gần cả cuộc đời với bao kỷ niệm buồn vui. Tôi nhớ những ngày còn nhỏ, từ tờ mờ sáng mẹ đã thức dậy lọc cọc đẩy xe rác dọc ngang các ngõ phố. Bất kể mưa nắng, mẹ đều gom rác đúng giờ. Cả ngày lầm lũi trong mớ rác với đủ mùi hôi hám. Sau giờ làm, mẹ thường về nhà khi cơ thể đẫm mồ hôi và mùi rác. Dù vậy, khi mẹ về nhà, chúng tôi thường ôm vai, bá cổ mẹ. Chỉ có ba là không chịu nổi mùi của rác nên bỏ mẹ đi tìm hạnh phúc riêng.


Từ khi ba đi lấy vợ khác, gánh nặng cơm áo gạo tiền càng dồn lên đôi vai mẹ. Ngày đó, chị em tôi không bao giờ dám mơ đến những bộ quần áo đẹp hay những món đồ chơi xa xỉ. Mỗi buổi chiều, chúng tôi thường đứng trước cửa chờ mẹ. Những con gấu bông, búp bê cũ mèm mẹ nhặt nhạnh từ những bịch rác thải lại biến thành món đồ chơi quý giá nhất trong tay chị em tôi. Như thường lệ, một buổi chiều, tôi và chị đứng chờ mẹ đầu hẻm. Nhưng đến tối mịt mẹ mới trở về với vết băng trắng quấn quanh chân. Đó là một ngày mưa cuối tháng Sáu, khi những bịch rác cồng kềnh được chất lên xe, mẹ đã bước lên giậm cho mớ rác gọn lại. Một mảnh vỡ sắc lẹm từ chiếc bình thủy tinh cứa ngang cổ chân mẹ. Bà chủ nhà dúi vào tay mẹ một mớ tiền gọi là "bồi thường". Những ngày giúp mẹ rửa vết thương, nhìn đôi chân gầy gò của mẹ, tôi lặng lẽ nuốt nước mắt. Đó là khi tôi nhận ra nỗi nhọc nhằn của mẹ để biết trân trọng những đồng tiền mẹ gom góp từ xe rác nuôi chị em tôi.


Bây giờ mẹ đã lớn tuổi, không còn rong ruổi sớm hôm bên những xe rác. Mỗi khi bỏ những mảnh vỡ, mẹ đều không quên dặn dò chúng tôi dán giấy để người gom rác không bị đứt tay.


Theo PN