Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Nhà có hai 'công chúa'


Mình có hai cô con gái, một bé là Bống, một bé là Ỉn. Ngày mình mới có bầu Bống, cả nhà chồng rất phấn khởi, lúc đấy mình vẫn đang học dở bằng 2. Mẹ chồng bảo "Nếu là con gái thì coi như thi trượt đại học, còn nếu là con trai, mẹ phong luôn cho hàm giáo sư".

Thế rồi mình đã....trượt đại học. Lần thứ 2... lại trượt tiếp. Mặc dù bà chưa được lần nào phong hàm giáo sư cho mình nhưng bà rất yêu cả Bống và Ỉn của mình, hy sinh mọi thứ để chăm sóc các cháu, mình thấy số mình thật may mắn.

Cuộc sống quả là vất vả, cả hai vợ chồng mình đều phải vật lộn làm ăn để duy trì một cuộc sống tạm ổn cho gia đình, cho Bống và Ỉn có đồ ngon để ăn, váy đẹp để mặc và trường tốt đi học. Sao người ta cứ bảo là nhà nào có 2 con gái là giầu nhỉ? Mà đúng thật, nhìn lên nhà các sếp mình biết có 2 con gái, thấy sếp nào cũng giầu cả, có mấy sếp giầu và nổi tiếng nhất mà ai cũng biết chắc phải kể đến Putin, Obama, Bush....Nhưng dù cuộc sống có vất vả thế nào thì mình cũng có một niềm tin mãnh liệt là mình sẽ... giầu.

Và đến hôm nay, mình chợt nhận thấy đúng là mình đã giầu, mình giầu thật rồi! Bống mới đi học lớp 1, chữ đẹp vào hàng nhất nhì trong lớp. Và những hàng chữ đầu tiên mà con biết viết, con đã viết "Gửi mẹ... Mẹ ơi con yêu mẹ lắm. Con chúc mẹ làm ăn phát tài (không hiểu sao Bống rất hay chúc mẹ làm ăn phát tài mà không phải là gì khác). Con chúc mẹ sang chỗ công tác làm việc thật tốt nhé. Con yêu mẹ lắm".

Cầm tấm thiệp con tự cắt, tự vẽ, tự viết tặng mẹ, mình không thể kìm được những dòng nước mắt vì yêu thương, vì tự hào. Tấm thiệp nét cắt còn xệch vẹo, thỉnh thoảng lại có một cái gạch chen ngang vô tổ chức của cô em Ỉn, mình tự hỏi tại sao niềm hạnh phúc và những điều kỳ diệu của cuộc sống lại có thể đơn giản đến vậy.

Còn em Ỉn, năm nay mới học mẫu giáo bé, chắc rồi các cô trường mẫu giáo cũng sẽ dạy con làm thiệp 8/3 tặng mẹ như những năm trước các cô dạy chị Bống - bé sẽ tự vẽ và nói ra lời chúc, cô sẽ viết hộ.

Ỉn buồn cười lắm, một ngày nếu ở với mẹ thì phải lăn đùng ra dỗi mẹ vài lần để mẹ phải dỗ dành. Ỉn hay dỗi mẹ nhiều đến nỗi khi nghe thấy mình nói chuyện với một chị bạn "Khi nào em rỗi em sẽ đọc (một cuốn tài liệu)", thì Ỉn đang chơi cũng phải chạy ngay ra chỗ mẹ hỏi "Mẹ ơi mẹ cũng đang dỗi đấy à...?!".

Mình thấy để một người mẹ có những niềm hạnh phúc như mình đang có thì phải kể đến công sức vun trồng của nhiều người lắm, trong đó đặc biệt mình muốn nói đến bố mẹ chồng mình và các cô giáo. Với bố mẹ chồng mình, từ khi mình sinh Bống và Ỉn, ông bà lại trở về thời con mọn lần nữa, trở thành ông cháu mọn, bà cháu mọn. Còn các cô giáo, mới hơn nửa năm về trước, mình còn lo lắng vì Bống không đi học thêm, không đi luyện chữ trước khi vào lớp một, liệu bé có theo kịp khi mà bạn nào cũng đã yên ổn học trước từ vài tháng rồi? Vậy mà giờ Bống đọc thông viết thạo, còn được cô chọn đi thi viết chữ đẹp. Ỉn thì ngày nào về cũng mang một vài chữ tiếng Anh cô dạy ra để đố lại ông bà nội.

Yêu Bống và Ỉn của mình lắm lắm. Chuẩn bị đến ngày 8/3, xin được tri ân mẹ và các cô giáo. Cũng xin chúc mừng tất cả những người phụ nữ, những người mẹ Việt Nam với lời chúc tốt đẹp nhất để có được những điều kỳ diệu lớn nhỏ. Mà có khi cũng chỉ cần đơn giản như niềm hạnh phúc của mình thôi...

K.B.D
Theo VnEXpress