Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Công chúa của mẹ không xinh, nhưng rất chi là yêu!


Thiên thần nhỏ của mẹ Mi Đinh Đinh
Mẹ đã chuẩn bị rất nhiều để chào đón con yêu ra đời. Thay vì tống vào máy giặt và chờ 30 phút đem đi phơi, mẹ tự tay giặt cho con từng trước áo xinh xinh, từng chiếc quần nho nhỏ. Mẹ hình dung con gái mẹ sẽ là một thiên thần thật xinh đẹp, con sẽ giống như một cô công chúa xinh tươi.

Thế mà cái "thất vọng" bỗng ập đến trên khuôn mặt mẹ khi lần đầu nhìn thấy con. Mẹ đã không thể tin nổi vào đôi mắt mình - "xấu" - đó là tất cả những gì mẹ cảm nhận về con. Cái miệng con, chiếc mũi kia và vầng trán nữa là của ai đặt nhầm vào con mẹ? Mẹ con vốn xinh đẹp và bố con cũng đâu đến nỗi nào mà nhìn con mẹ, mẹ chỉ dám bảo là trông cháu cũng kháu khỉnh lắm mà thôi.

Nhưng tạ ơn trời, con sinh ra thật khỏe mạnh, đó mới là niềm hạnh phúc lớn lao nhất của mẹ con ạ.
Sợ - cái cảm giác mình bỗng trở nên to lớn khi đứng trước một sinh linh vô cùng nhỏ bé không đủ làm mẹ trở nên dũng cảm để bế con vào lòng. Mẹ chỉ dám đứng ngoài, ngó nghiêng và chơi đùa với con khi con đang nằm trọn trong vòng tay yêu thương khác - không phải là mẹ.

Ngày chào đón con trở về nhà, hai mẹ tỉ mỉ tự tay bó từng bông hồng dành tặng con yêu, mong sao con gái của mẹ lúc nào cũng tươi vui như những bông hồng đỏ thắm. Hôm đón con về nhà, nhà mình tràn ngập niềm vui. Mẹ hết đi ra lại đi vào, hết chạy lên nhà rồi lại xuống quán, chỉ muốn bên cạnh con mãi thôi.

Tháng đầu tiên trôi qua thật chậm chạp vì con chỉ ngủ mà thôi. Mà mẹ thì chỉ muốn chơi đùa với con nên chẳng muốn con ngủ tẹo nào. Cũng phải đến một tháng mẹ mới dám đón con vào lòng mẹ, ôm ấp, vỗ về. Hạnh phúc làm mẹ thật tuyệt vời.

Tám tháng tuổi, con yêu của mẹ đã cất tiếng nói đầu tiên. Nhà mình bỗng rộn ràng hơn khi hòa cùng tiếng nói của con. 12 tháng tuổi, con biết cầm điện thoại lên và nói với mẹ rằng "mẹ Mi ơi, con yêu mẹ nhất trên đời".

Giờ con thành người lớn rồi, con biết nịnh mẹ, biết xin lỗi khi con sai, lại còn biết tán tỉnh ban trai nữa. Hôm anh Hoàng xuống nhà chơi, con bỗng thốt ra câu nói khiến cả nhà rộn rã tiếng cười: "Ôi anh Hoàng đẹp trai thế nhở, yêu anh Hoàng thôi, không yêu anh Khôi Nguyên nữa".

...22 tháng đã qua, mỗi bước con đi mẹ không bên cạnh để thấy con lớn lên từng ngày, nhưng tình yêu con lúc nào cũng đong đầy.

Để viết về con, mẹ chẳng biết sẽ phải bắt đầu từ đâu nữa, nhiều thứ quá biết cái nào trước, cái nào sau bây giờ. Chỉ biết là khi nỗi nhớ con đang thổn thức trong mẹ, mẹ muốn dành nó cho con - thiên thần trong những giấc mơ của mẹ.

Hôm nay, ngày mai và sau này, mẹ vẫn muốn nói với con rằng, mẹ rất yêu con - một cô công chúa không xinh đẹp nhưng thật sự rất ngộ nghĩnh và đáng yêu. Có thể trong mắt mọi người con rất bình thường, nhưng trong tim mẹ con lại là một thiên tài.

Mai này, khi mẹ chào đón các em - những thiên thần do mẹ mang nặng đẻ đau, mẹ không dám chắc là mẹ có yêu các em nhiều hơn đã từng yêu con không nữa nhưng mẹ biết tình yêu mẹ dành cho con vẫn mãi ngọt ngào. Lúc đấy con cũng sẽ yêu các em con nhiều vào nhé, nhiều như một người chị dịu hiền bên cạnh các em thân yêu.

Mẹ sẽ viết cho con để khi con thành một thiếu nữ, con sẽ thấy mình đã lớn lên trong yêu thương của gia đình và của mẹ. Và cũng để 20 năm sau, mẹ không biết mẹ còn đủ đam mê ngồi trước chiếc máy tình và gõ những yêu thương dành tặng con - thiên thần trong những giấc mơ của mẹ.

Mi Đinh Đinh
Theo afamily