Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Thiên thần nhỏ của bố


Đón con về, bố thật sự vẫn chưa tin, con bé bỏng quá, bố chỉ sợ bế con sẽ lọt tay. Con nhắm nghiền mắt, trên mũi có những chấm trắng nhỏ li ti như bụi phấn. Mắt con nhắm như vẫn chưa muốn thức giấc sau giấc ngủ dài. Mẹ cũng nằm im lặng trên giường, đôi mắt khép hờ, mệt mỏi nhưng vẫn không giấu được niềm vui.

Ôi, không vui sao được khi mà bố mẹ phải chờ con bao nhiêu lâu, đếm từng ngày để đón con ra đời. Vậy mà cuối cùng, con vẫn gan lì nằm trong bụng mẹ đến 2 đêm, bố lo cho mẹ và con đến mất ngủ, mà trời thì mưa tầm tã. Mãi đến rạng sáng ngày thứ ba con mới chịu cất tiếng khóc chào bố. Bà nội con cười bảo: "Bố cháu ngày xưa cũng vậy đấy! Thật là cha nào con nấy!"

Nhưng bố lại bắt đầu lo lắng con ạ. Con ra đời, bố từ nay lên chức trong gia đình nhỏ này. Ngày trước bố vẫn lo lắng không biết khi có con sẽ phải dạy dỗ thế nào. Bố nhớ lại cách ông bà nội nuôi nấng, bảo ban bố. Thực sự thì không có gì đặc biệt cả, bố được ông bà cho sống theo cách tự nhiên, không gò ép. Vậy mà bố vẫn thành người tử tế như hôm nay. Nhưng liệu với cu con kháu khỉnh của bố, bố có làm thế được không? Bố lo lắm, bây giờ ngoài kia bao nhiêu chuyện xấu xa nguy hiểm, bố biết nên để con lớn lên theo cách nào đây. Bố sẽ nghiêm khắc đánh đòn khi con hư hay chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Thật sự bố thấy làm bố khó quá con ạ.

Con trai của bố đủ tháng mà vẫn nhẹ cân, bố cũng sợ sau này con không được khoẻ mạnh. Chắc bố nghĩ quẩn, chứ con mới chào đời, nhẹ cân một chút cũng không sao. Sau này bố con mình sẽ cùng dậy sớm chạy dục buổi sáng, rồi về nhà ăn bữa sáng mẹ con nấu, thế là sẽ khoẻ mạnh.

Con có đôi mắt rất đen, trán cao, chắc sẽ thông minh lắm. Ngày trước hồi còn đi học, bố nhớ cô giáo dạy trí thông minh di truyền từ mẹ. Mà mẹ con thì thông minh khỏi nói con ạ, lớn lên con sẽ biết. Bố con mình phải hợp sức không để bị mẹ bắt nạt. Nhưng chắc con không đứng về phe bố đâu, vì con thích ngủ nhiều giống mẹ. Mà sao con ngủ nhiều vậy hả nhóc, cả buổi sáng nay con chưa mở mắt ra đâu nhé...

Con bỗng cựa quậy, mở mắt và khóc to...

***

Tôi choàng tỉnh giấc mơ, tiếng khóc của "con" trong giấc mơ đánh thức tôi dậy đúng giờ đến công ty. Chiếc gối trái tim nhỏ em tặng tôi nằm gọn trong vòng tay. Không hiểu có phải vì thế mà tôi "mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ"?

Cũng may, đó chỉ là một giấc mơ. Vì đến lúc này tôi vẫn chưa muốn làm bố. Có lẽ tôi vẫn còn quá trẻ để nghĩ đến chuyện đó. Nhưng tôi cũng vẫn mỉm cười, vì trong giấc mơ, tôi đã thực sự gặp một thiên thần. Thiên thần ấy cho tôi hiểu công ơn khó nhọc của bố mẹ tôi đã nuôi tôi khôn lớn, cho tôi biết tình yêu ngọt ngào mà tôi đang có, và dạy tôi cố gắng ngay từ bây giờ để có thể trở thành một người cha tốt trong tương lai...

Cảm ơn con - thiên thần trong giấc mơ đêm qua...

KID 1420 - Theo Báo Ngôi Sao