Website Giáo dục mầm non - www.mamnon.com
  

Còn đâu cảm hứng đến trường?


Cháu tôi sinh tháng 12-2002, còn kém 4 tháng mới đầy 6 tuổi nhưng cũng được vào lớp 1 năm nay. Cả gia đình tôi yên trí, tin tưởng cháu đã được làm quen với mặt chữ viết, chữ số ở lớp mẫu giáo lớn chắc vào lớp 1 (lớp vỡ lòng) cháu sẽ không bỡ ngỡ.

Nào ngờ từ sau Tết thấy lớp mẫu giáo vắng hẳn, hỏi ra chúng tôi mới biết, các cháu đã được cha mẹ cho học lớp 1 để tháng 9 khai trường, các cháu đã đọc thông viết chuẩn và biết làm toán cộng, toán trừ.

Do gia đình tôi cứ do dự có nên cho trẻ dưới 6 tuổi đi học trước chương trình lớp 1 hay không, vì thế mãi đến đầu tháng 6 mới cho cháu nghỉ học Mẫu giáo để học từ lớp 1.

Nhưng thật gian nan khi đi xin cho cháu học tư. Các lớp do cô giáo dạy lớp 1 trường công thì đã chật kín (mà người ta bảo phải xin vào lớp của cô sau này dạy cháu mới “chuẩn”). Nhờ vả nằn nì mãi mới có cô nhận cháu nhưng cô phải kèm riêng thêm 2 buổi (các cháu khác học 1 tuần 3 buổi) nên học phí không chỉ là 700.000 đ nữa.

Thôi thì tiền không dám tiếc nhưng thật khổ cho cháu tôi quá! Đến lớp cô dạy, về nhà ông bà dạy, tối và ngày nghỉ bố mẹ dạy, cứ nhồi như nhồi vịt để làm sao cháu theo kịp các bạn, theo đúng "chuẩn" của cô.

Còn cháu tôi, đối tượng bị nhồi nhét thì sốc thật sự khi ngày ngày phải đến lớp học tối om chật chội, ngột ngạt, bàn ghế tạm bợ chắp vá, trên căn gác xép cô thuê gần chợ. Tai nghe cô giảng, tai còn nghe kẻ bán người mua cãi nhau, chửi bậy, nói tục ầm ĩ. Có hôm họ rượt đuổi, đánh nhau huỳnh huỵch làm các cháu sợ hết hồn.

Như thế cháu tôi cũng chưa thất vọng và đau khổ bằng những lời mắng mỏ đe dọa của cô giáo cùng những điểm 2, điểm 3 khi cháu viết sai, đọc sai chưa bằng các bạn.

Cuối cùng sau những buổi học đẫm nước mắt, cháu tôi mệt tinh thần phát ốm, nằng nặc đòi nghỉ học và tự nhận: “Con không học được bằng các bạn đâu, thôi để sau này lớn lên con đi hót cứt chó ngoài công viên”.

Như thế là tan tành hết công lao chúng tôi chăm chút vun trồng cho cháu lòng tự tin, niềm vui trong học tập để hướng về tương lai và sự háo hức chờ đón ngày khai trường tốt đẹp.

Chúng tôi cũng hoang mang không hiểu nổi từ đâu lại nổi lên phong trào cho con cháu học thêm trước khi vào lớp 1. Cô giáo dạy lớp 1 không cần dạy trẻ đọc viết nữa thì làm gì. Tại sao các cháu cứ phải học thêm chính cô giáo dạy chính khóa gia đình mới yên tâm? Ai đe dọa làm các cháu chưa vào lớp 1 đã khiếp đảm việc học hành…?

Thế hệ chúng tôi hồi nhỏ và cả tỉ các em trên thế giới văn minh đều được học thuộc lòng bài văn nổi tiếng muôn đời của đại văn hào Pháp Anaton Phờ răng (Anatole France) “Ngày khai trường”. Và cũng suốt đời trong tâm hồn chúng tôi lúc nào cũng thấp thoáng một em nhỏ vai đeo cặp sách, tung tăng hớn hở trên đường tới trường ngày khai giảng, qua công viên Luc xăm bua trong nắng thu rực rỡ có những chiếc lá vàng rụng lác đác trên vai những pho tượng trắng, trời đất, cảnh vật, cha mẹ, thầy cô thương yêu, chào đón nâng niu quý mến em nhỏ lần đầu tới trường để mở mang tri thức, để học làm người có ích cho xã hội. Tính nhân văn của ngày khai trường mới sâu sắc làm sao!

Vậy có thể nào chỉ vì mục tiêu biết chữ trước lớp 1 hoặc vì lợi ích nào đó mà chúng ta đã vô tình làm thui chột tâm hồn ngây thơ trong trắng rất đáng được trân trọng nâng niu trong ngày đầu tiên trong đời bước vào trường học để bước vào tương lai tươi sáng của các em nhỏ? Được mấy chữ mà để mất hết niềm vui háo hức đến trường, liệu có nên chăng?

Lê Hà - Theo KTDT