Cảm xúc mầm non
   Mẹ có thể… bàn với con không?
 

Đến bây giờ tôi vẫn còn day dứt bởi câu nói của đứa con trai vừa mới lên 10. Thằng bé rất ngoan, biết yêu thương mẹ. Hè vừa qua cháu nói thích học cờ vua nên tôi mời thầy về nhà dạy cho cả đám anh em con cô con cậu. Những ngày đầu tiên cháu học nổi trội trong nhóm, được thầy khen. Nhưng càng về sau cháu lơ là và thầy không hài lòng. Tôi động viên con trai cứ cố gắng vì học cờ để tư duy tốt hơn.


Vậy mà cháu cứ tiếp tục lơ là, thầy nói mặc thầy, không tập trung, không lắng nghe. Khi nghe thầy phàn nàn tôi tức giận mắng con: "Mẹ không thích con học tập như thế, vả lại con đòi chứ mẹ không ép uổng gì... Tại sao con lại trở chứng như vậy... Học ra học chơi ra chơi. Bây giờ con muốn gì?", tay tôi cầm cây chổi lông gà nhịp một cái ầm xuống bàn. Thằng bé hốt hoảng nhưng vẫn ra vẻ bình tĩnh, một tay giữ lấy cánh tay đang cầm chổi của tôi rồi thốt lên: "Khoan đã... chờ chút... mẹ có thể ngồi xuống bàn với con không?". "Không bàn với cãi gì hết... mẹ đã đóng tiền cả khóa học này rồi. Con phải học, hiểu không?", tôi hét lên. "Nếu con không học thì sao?", câu hỏi của con trai như thêm dầu vào lửa. Trong cơn tức giận tôi đã đét vào mông con những lằn roi chát chúa. Từ nhỏ đến giờ tôi chưa bao giờ đánh đòn con. Thằng bé mở to mắt nhìn tôi không khóc, không van nài, chỉ đứng im chịu cơn cuồng phong của mẹ. Tôi nhìn thấy trong mắt con một sự hụt hẫng ghê gớm. Có lẽ con chưa bao giờ hình dung rằng người mẹ yêu thương, nâng niu mình hết mực lại dữ dằn đến vậy.


Ảnh minh họa: Gettyimages

 

Lớp học cờ vẫn tiếp tục, con trai đã ngoan hơn. Sau buổi học tôi đến bên con thì giọng cháu hết sức mệt mỏi: "Mẹ thấy hôm nay con có ngoan không? Con đã cố gắng hết sức". Thương con đến thắt lòng nên nhiều đêm thao thức, tôi nhận ra sự sai lầm của mình trong cách dạy con. Tôi đã khiến con cảm thấy bị áp đặt và không có sự chọn lựa. Tôi đã lấy quyền lực của cha mẹ để gạt phăng yêu cầu chính đáng của con. Con tôi đã bị tổn thương. Tôi hối hận quá nên quyết định gọi con đến và nói lời xin lỗi con nhẹ nhàng: "Mẹ đánh con là mẹ sai rồi. Con tha lỗi cho mẹ...!". Con trai ôm tôi thật lâu rồi nói: "Mẹ ơi... con không giận mẹ đâu, con thấy mình có lỗi nên mới bị mẹ đánh đòn. Con đã cố sửa chữa để mẹ vui nhưng con không thể thích môn cờ vua nữa. Mẹ cho con nghỉ học có được không?". "Dĩ nhiên rồi, nếu con thật sự không yêu thích".


Theo PN

 In Trang này     Email Trang này Chia sẻ lên Facebook

Bình luận:

Nhận xét của bạn:

Tiêu đề:
Nội dung:


Các bài đã đăng :
 Sự phụ thuộc ngọt ngào! (4/11)
 Thú nhận của mẹ (1/11)
 Tha lỗi cho mẹ! (27/10)
 Sòng phẳng (24/10)
 Làm đầy phần "hồn" cho con (19/10)
 Lao động và giá trị của con (14/10)
 Rớt nước mắt với “Thư gửi con” (11/10)
 Sợ mẹ nhiều lắm (6/10)
 Con trai, con gái (3/10)
 Giá trị của sự cảm thông (30/9)
Đăng nhập:
Mật khẩu:
Đăng kí tài khoản
nhac thieu nhi truyen thieu nhi
giáo án mầm non kheo tay



Truy cập:
http://www.mamnon.com
Công Ty Cổ Phần Mạng Trực Tuyến VietSin
Trung Tâm CNTT Giáo Dục Mầm Non
QTSC Building 3, Công viên Phần mềm Quang Trung, P. Tân Chánh Hiệp, Q.12, Tp. Hồ Chí Minh
Điện thoại: (028).37150256
Số giấy phép: 62/GP-BC, cấp ngày: 09/02/2007. ® Ghi rõ nguồn "mamnon.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này. Mamnon Portal 5.0 - Bản quyền của công ty Vsionglobal
Số GCNĐKKD: 0303148799, Ngày cấp 19/12/2003 do Sở kế hoạch và đầu tư Tp. Hồ Chí Minh cấp. Email: mamnon@vsionglobal.com
code vyng magicbox 120x600 bjn ph?i